Trạng thái :  
Tham gia : Jan 2012
Bài gửi : 362
Tên Thánh: Duy-an
Tên thật: Nguyễn Duy An
Đến từ: Giáo Xứ Thanh Đa / Sài Gòn
Sở thích: Đọc sách, lướt web
Nghề nghiệp: Kinh doanh
Cảm ơn 5
Được cảm ơn 2,060 lần
trong 364 bài viết
Hết sức khâm phục Nàng Thơ Đỗ Tường Vy.
Một là vì chỗ nào, dịp nào nàng cũng đều có thể 'xuất khẩu thành thơ'!
Hai là mình thấy thích 3 bài thơ chỗ này quá, đặc biệt là bài đầu và bài cuối.
- Bài đầu (Ướp...) là bài mình thích nhất ở đây.
ĐTV đã rất khéo léo khen cái tên Hoa Muối
khéo léo và khá sinh động...
Khen rằng Hoa Muối như là 1 đứa em 'gan lì'
dám ướp Phúc Thật cho đời...
làm ta liên tưởng đến Lời văng vẳng đâu đây của một Đấng:
'Các con là muối cho đời...' (x. Mt 5.13)
Lại còn khen rằng đây là 'Hoa của Đất'!
Lời khen thật ý nhị và ý vị...
Thích lắm cơ...
Ngoài ra, ai cũng có thể thấy rằng
4 chữ đầu của 4 câu đã thể hiện lời khen tặng thật lòng:
'Người là Hoa Muối'
Nhưng, còn 1 điều nữa, chắc chỉ vài người thấy thôi,
đó là thủ pháp khá cao cường trong bài thơ:
Mỗi câu trong bài thơ chỉ có 6 chữ (khá ít)
vậy mà mỗi câu cứ bỏ hẳn chữ đầu đi,
(chỉ còn lại có 5 chữ, càng ít nữa), vậy mà
về vần thì vẫn rất vần,
về nghĩa thì, chỉ hơi 'sượng' chút xíu ở câu đầu
sau đó lại tiếp tục trơn tru và thông thoáng trong ngữ nghĩa
và ta vẫn hiểu được!
Hay, hay quá đi, hay lắm lắm...
- Bài cuối (Thèm...) thì hơi khác chút, tuy cũng vẫn khá hay:
Chỉ cần nhìn cái hình đại diện và comment của sea_darling
Nàng Thơ ĐTV đã có thể viết ngay 1 bài thơ khá... toàn vẹn:
Tả cảnh: khung trời ấm áp, cỏ mềm...
Nói về tâm trạng người trong ảnh: lóng ngóng, quay đầu lại, cười...
Về mối tương quan: Em tôi, anh trai...
So sánh: không cần dùng đến từ 'như', 'giống như'...
ĐTV vẫn cho thấy sự so sánh thật thú vị và sinh động:
'Ấm áp khung trời anh mời gọi' -> Lời mời thật trầm ấm,
ấm áp, nồng nàn với tâm hồn rộng mở như khung trời!
'Cười với anh trai trên cỏ mềm' -> Nụ cười mượt mà
mềm mại của cô bé, như cỏ mềm xanh tươi...
và nụ cười này hoàn toàn trong trắng, không ẩn ý,
không vẩn đục (cười với 'anh trai')
Nhưng trong bài này Duy-an vẫn thích nhất câu 3:
'Em đi, nhưng bỗng quay đầu lại'
cho người đọc thấy sự dứt khoát, đột ngột
của động tác 'quay đầu lại'
nhất là sau 'em đi' có một dấu phẩy (,)
chứ không phải dấu chấm lửng (...)
đặc biệt hơn là từ 'bỗng' (dứt khoát ghê luôn)
và trước đó còn được hỗ trợ mạnh thêm với từ 'nhưng'.
Cực kỳ dứt khoát!
Nhưng ở câu 2 thì lại nói em... 'lóng ngóng'!
Lóng ngóng... Đi...(nhưng) bỗng 'quay đầu lại'!
Trời! Hình như anh em họ đang chơi đùa với nhau trò gì đó
làm Duy-an được quay lại với những ký ức tuổi thơ...
hai anh em chơi đùa với nhau trong một ngày nắng ấm
trên thảm cỏ mềm mượt, xanh đến mát mắt.
Và, nhất là cái tựa 'Thèm...'
Hình như khi kết nối hình ảnh này với bài viết
'Sung sướng & Hạnh phúc' ở trên,
Đỗ Tường Vy cũng nói lên cái thèm của mình và của mọi người:
Thèm được Hạnh Phúc, thèm được Sung Sướng...
như những ngày còn bé thơ vô tư...
một chút quay về với quá khứ để hướng đến tương lai
một niềm mơ ước nhỏ nhoi, nhưng lớn lao:
Thèm cái Hạnh Phúc Thật!
Phải thế không Tường Vy?
Xin cám ơn Đỗ Tường Vy, Nàng Thơ của Chòi Thơ,
và cũng cám ơn Hoa Muối, chủ topic Sung Sướng & Hạnh Phúc'
nhất là không quên cám ơn sea_darling Ngọc Châu, người mẫu
(tức là người làm mẫu cho ĐTV dùng thơ để vẽ, một bức vẽ
mà người ta không chỉ thưởng thức bằng mắt, bằng trí hay bằng tim
mà bằng tất cả những thứ đó cộng lại, và thêm vài thứ nữa mới đủ
để được gọi là: Bằng trọn vẹn con người mình!).
Lại dài dòng rồi...
Cả nhà thứ lỗi cho Duy-an nhe.
Rất thân thương.
Duy-an.
Mai Tín
06:33, 22nd Aug 2012 #519Thơ hay là nhờ lời "bình lựng" của An lão đại đấy nhóa!!!!!!!!!