+ Trả Lời Ðề Tài
Hiện kết quả từ 1 tới 6 của 6

Chủ đề: Gửi mẹ của con....

  1. #1
    Trạng thái :   windy đã thoát
    Tham gia : Jul 2011
    Bài gửi : 54
    Tên Thánh:
    Anne
    Tên thật:
    Gió
    Đến từ: SP
    Sở thích: đọc sách
    Nghề nghiệp: lang thang
    Cảm ơn
    40
    Được cảm ơn 482 lần
    trong 94 bài viết

    Post Gửi mẹ của con....

    Ngày ....tháng...năm....


    Chào Mẹ, khi con viết những dòng tâm sự này có lẽ Mẹ không đọc được đâu , vì Mẹ không biết diễn đàn này, Mẹ cũng chẳng biết có nhiều điều con giấu kín bấy lâu ....Mẹ chỉ biết 1 điều thôi là lo cho con thành người động viên ủng hộ con trên đường đời.

    Sáng nay, Mẹ đến thăm con mang theo nhiều quà và những cuốn sách y khoa chuyên ngành mà con thích . Con vui lắm vì chỉ có Mẹ hiểu được con cần gì mà khi đó con chưa kịp nói. Đổi lại con chào đón Mẹ bằng vẻ mệt mỏi , không niềm nở mỗi ngày . Mẹ lên gặp con 3 lần mãi tới lần thứ 3 mới gặp , 2 lần trước con đi trực Mẹ phải ngậm ngùi đi về . Gặp con tưởng vui mừng lắm nào ngờ con lại k có tâm trạng , nụ cười gượng gạo , đôi mắt thâm quầng sau nhiều đêm thức trắng. Mẹ là giáo viên dạy Văn tâm lý vô cùng học trò ai cũng thích, Mẹ lắng nghe , nhẹ nhàng ...Còn con khác Mẹ : cứng rắn, mạnh mẽ , khô khan... Mẹ muốn con theo con đường sư phạm ngành gì cũng được. Mẹ nói : con gái y khoa thiệt thòi lắm miệt mài đèn sách, hi sinh nhiều , áp lực nghề nghiệp . Mẹ chỉ muốn con làm bình thường thôi nhàn hạ cái thân không phải hằng đêm thấp thỏm những ca bệnh đột xuất . Khi nhận giấy trúng tuyển ĐH 2 trường con mừng lắm bạn bè chúc mừng , còn Mẹ vui một lo tới mười vì Mẹ biết rằng con sẽ chọn ngành Y chứ không phải sư phạm như Mẹ hằng mong muốn. Mẹ cũng k hỏi con , tôn trọng hoàn toàn quyết định nơi con.

    Sáng con gặp Mẹ , con muốn nói nhiều thứ lắm , những gì đã xảy ra với con trong suốt thời gian qua...Nhưng con nghĩ lại nói rồi Mẹ sẽ thương con , bắt con nghĩ nghề ngay .....Mẹ ơi, con dạo này con buồn lắm chẳng tập trung gì cả. Đêm qua con trực phòng hồi sức cấp cứu , chỉ 1 đêm thôi mà thấy mọi thứ cứ như 1 giấc mơ . Có một Bn con thường chăm sóc , lo lắng và hiểu chú qua từng động tác bàn tay mà chú thường dùng để giao tiếp . Chú là Bn viêm phổi , suy hô hấp , được thở bằng máy , hút đàm thường xuyên, chú dễ thương tốt lắm nên được mọi người yêu quý. Các đêm khác đều ổn .Đến đêm qua mọi thứ còn nằm trong tầm kiểm soát tình hình ngày càng khá hơn . Con trực ca đầu , sau khi hút đàm cuối con đi coi Bn khác chuẩn bị đi nghỉ. Khoảng sáng còn sớm, con chạy tới phòng cấp cứu , mọi thứ đã khác. Chuyện chẳng ngờ xảy ra , chú ho phun ra đầy máu , dính đầy vào dây nối máy thở , thở một cách nặng nhọc. Mọi người đã hút đàm , BS đã chạy tới ấn tim , bóp bóng. Sau 1 phút bàng hoàng , mọi người làm đủ cách cứu chú. Monitor cho biết nhịp tim dần dần yếu đi , 60 ống Adrenalin không làm gì được. Con cố gằng bóp bóng như điên cuồng như theo một phản xạ , nước mắt rơi nhưng tay không ngừng , chỉ mong sao có 1 phép lạ nào thay đồi tình huống cứu được chú thôi. Máu từ ống phun ra ướt áo , con mặc kệ . Ngay khi trường khoa ra lệnh ngưng ,nhịp tim không còn chạy nữa. Con sốc lắm , bao câu hỏi tại sao đặt ra trong con . Cảm giác hoang mang , lo sợ dù nhiều lần con trải qua như thế nhưng không quen được . Con cố gắng kièm nén nước mắt không khóc trước Bn người nhà. Khi con chuẩn bị viếng Chúa thì Mẹ tới ....Lúc đó , con muốn ôm lấy Mẹ và khóc như 1 đứa con nít nói rằng con mệt lắm rồi Mẹ ạ! Nhưng con k thể có cái gì đó giữ chặt cảm xúc con lại , con sợ Mẹ lo lắng, con sợ Mẹ bắt con nghỉ nghề nhiều thứ khác nữa.....Con giữ bình tĩnh trò chuyện cùng mẹ cho đến suốt buối thăm khách.

    Con thật sự là 1 đứa chẳng ra gì phải không Mẹ? Kì nghỉ hè 1 tháng chẳng ngày nào con ở nhà với Mẹ cùng trò chuyện nấu cơm cùng Mẹ, thay vào đó là những kì công tác thăm khám ngắn hạn, giúp lớp tình thương, chạy theo kì thi đang cận kề, trực đêm Bv hằng ngày.....Con cũng muốn lắm sắp xếp ở nhà 1 ngày nhưng không được. Ngày con đi cũng làm được điều đó Mẹ chỉ nói công việc , người bệnh cần hơn. Mãi tới hôm nay con mới gặp được mà chằng vui vẻ gì. Con có thể chữa và chăm sóc hàng ngàn Bn mà không biết Mẹ bị bệnh gì , sức khỏe ra sao? Người ngoài tấm tắc khen Mẹ có con học Y sướng khỏi phải lo bệnh tật , còn Mẹ lo trăm bề....

    Làm thầy thuốc không phải là một cuộc dạo chơi vui thú như nhiều người lầm tưởng: được người khác tôn trọng , kính nể, làm cha chú người ta , chảnh chẹ, uy quyền.... . Đó là một con đường lắm chông gai nhưng những mũi gai nhọn đó không phải lúc nào ai cũng nhìn thấy và tránh được.Cứu được nghìn người không nhận được một lời khen ngợi, nhưng chỉ thất thoát một ca bệnh thôi thì có khi thân bại danh liệt, ôm hận dằn vặt suốt đời…Và không hiếm thầy thuốc đã ngã gục trong khi đang làm nhiệm vụ trước sự bạo tàn ,bất công của đồng loại …khó khăn của thày thuốc đến từ mọi phía, từ bệnh nhân, thân nhân, chính quyền, đồng nghiệp ,lãnh đạo, cơ quan bạn , người bên ngoài cho đến bản thân.Đang ca trực êm ả ,yên tĩnh đột ngột lại có bệnh cấp cứu , tai biến đột xuất , có thể nói không một nghề nào mà sự căng thẳng lại thường xuyên và kéo dài như ngành Y.Có khá nhiều người trong ngành y phải bỏ nghề giữa chừng vì không kham nỗi gánh nặng.

    Mẹ ơi, thông cảm cho con tất cả nhé ! Chỉ khi đó con mới đủ tự tin trên con đường này thôi áy náy lương tâm.Mẹ hỏi lý do sao con đam mê ngành này . Con chỉ biết cười thôi chẳng giải thích được có thể Y khoa là nghề cao quý thật nhưng nó lại không phải là một nghề mà nó là một cái nghiệp. Cái nghiệp mà chỉ có người trong ngành mới cảm nhận được. Con muốn cảm nhận nỗi đau mà căn bệnh gặm nhấm từng ngày , muốn được chia sẽ nổi đau ấy của một Bn ung thư, sự vật vã của những bà mẹ khi sanh, hay cảm thông trước những mất mát của thân nhân người bệnh khi người thân lìa đời như cái sự việc hôm nay con nếm trải . Đắng cay lắm Mẹ ạ ! Không ai muốn mất đi 1 Bn nào nhưng lực bất tòng tâm , có thể con k đủ sức, kém cỏi giành lấy mạng sống ấy. cứ coi như đây là bài học cho con mà không có trường y nào dạy được" mua " bằng 1 giá khá đắt bằng nỗi đau và giọt nước mắt....

    Con nghĩ rằng khi đọc được những dòng tâm sự dưới đây Mẹ sẽ hiểu và thông cảm con hơn khi chọn con đường này. Thời gian cũng chẳng còn nhiều , con sẽ coi đây là 1 kinh nghiệm sống . Con sẽ cố gắng trau dồi nhiều hơn từ chuyên môn cho đến kĩ thuật. Hoàn thành tốt trong những kì thi sau , lần này có lẽ không suôn sẻ lắm . Mẹ cố gằng giữ sức khỏe con k thể ở bên nhắc nhở . Con sẽ sống thật tốt rèn luyện bản thân cũng như học hành để trở thành 1 người tốt là 1 thầy thuốc đúng nghĩa khi khoác trên mình chiếc áo trắng ấy.Con phó thác mọi thứ vào bàn tay quan phòng của Chúa và Mẹ cũng thế nhớ Mẹ trong từng giờ kinh nguyện mỗi ngày . Chào Mẹ của con !

    Windy


    Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này:


    No Avatar

    Nasis

     14:00, 30th Sep 2012 #749 

    Là đồng nghiệp, mình hiểu bạn!

    Lan Anh's Avatar

    Lan Anh

     20:35, 30th Sep 2012 #754 

    Ước mong sao một ngày mẹ sẽ hiểu và cảm thông cho niềm đam mê, yêu thích công việc của Windy. Chúc Windy luon giữ mãi đam mê cùng lòng nhiệt thành với công việc đã chọn.


    Thay đổi nội dung bởi: windy, 30-09-2012 lúc 10:54 AM

  2. 8 thành viên đã cảm ơn windy vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (24-10-2012),Honesty (30-09-2012),Lan Anh (30-09-2012),Mart.TanNguyen (04-10-2012),Nasis (30-09-2012),Thánh Thư (01-10-2012),Đỗ Tường Vy (03-10-2012)

  3. #2
    Trạng thái :   windy đã thoát
    Tham gia : Jul 2011
    Bài gửi : 54
    Tên Thánh:
    Anne
    Tên thật:
    Gió
    Đến từ: SP
    Sở thích: đọc sách
    Nghề nghiệp: lang thang
    Cảm ơn
    40
    Được cảm ơn 482 lần
    trong 94 bài viết
    Trích Nguyên văn bởi Nasis Xem bài viết
    Con yêu!

    Con của Mẹ mãi là thơ ấu
    Trong vòng tay yêu dấu thuở nào!
    Tim non khao khát vươn cao
    Ta nghe trong dạ lao xao nỗi niềm...

    Vẫn khí phách oai nghiêm của Mẹ!
    Là cầu toàn the thé tiếng Cha!
    Đứa con: ước muốn Mẹ Cha:
    Trẻ người chí lớn xông pha giữa đời!

    Nasis

    Chỉ có người trong nghề mới hiểu nhau vì đã từng trải qua mỗi ngày hành nghề. Cùng nhau cố gắng bạn nhé dù con đường đang đi chẳng dễ dàng gì .

  4. 4 thành viên đã cảm ơn windy vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (24-10-2012),Lan Anh (30-09-2012),Nasis (30-09-2012),Đỗ Tường Vy (03-10-2012)

  5. #3
    Trạng thái :   windy đã thoát
    Tham gia : Jul 2011
    Bài gửi : 54
    Tên Thánh:
    Anne
    Tên thật:
    Gió
    Đến từ: SP
    Sở thích: đọc sách
    Nghề nghiệp: lang thang
    Cảm ơn
    40
    Được cảm ơn 482 lần
    trong 94 bài viết

    Mười thương con gái trường Y!

    Một thương chăm chỉ lâm sàng

    Hai thương kính cận, thầm thì tụng kinh


    Ba thương thi cử cuối tuần

    Bốn thương mọc mụn,mất dần xuân xanh


    Năm thương tranh luận nhẹ nhàng

    Sáu thương "thi nội", lòng càng thêm thương

    Bảy thương trực gác đàng hoàng

    Tám thương bệnh viện vật vờ lang thang

    Chín thương gió lạnh má nàng

    Mười thương lo lắng, lỡ làng ai theo.....

  6. 3 thành viên đã cảm ơn windy vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (24-10-2012),Nasis (30-09-2012),Đỗ Tường Vy (03-10-2012)

  7. #4
    phù du
    Guest
    Trạng thái :  
    Bác Na này làm thơ khéo quá. Giống phong cách bạn Duy An. Có bà con hay đồng môn gì không mà sao xuất sắc quá. Ngưỡng mộ!
    :))

    No Avatar

    Nasis

     23:27, 30th Sep 2012 #756 

    Sao ngưỡng mộ mà không thanks một cái chứ hả Phù Du?

    No Avatar

    Nasis

     23:28, 30th Sep 2012 #757 

    "Thấy sang bắc quàng làm họ" là không phải Na đâu!

    No Avatar

     07:52, 1st Oct 2012 #758 

    Chậc! Vì ngưỡng mộ nên mới làm 1 bài cm. Hoành tráng hơn là bấm nút like, bạn Na nhỉ? (ấy là chữa thẹn thôi. heheh)

    No Avatar

    Nasis

     11:23, 1st Oct 2012 #759 

    Na cũng thấy trong diễn đàn miình có một ngừoi không bao giờ bấm nút 'like' áh!

    No Avatar

     17:48, 1st Oct 2012 #762 

    who's, Na?



  • 3 thành viên đã cảm ơn phù du vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (24-10-2012),Nasis (30-09-2012),Đỗ Tường Vy (03-10-2012)

  • #5
    Trạng thái :   Đỗ Tường Vy đã thoát
    Tham gia : Jul 2012
    Bài gửi : 123
    Tên Thánh:
    Maria
    Tên thật:
    Nguyễn Thị Mỹ Duyên
    Đến từ: Thành phố Hồ Chí Minh
    Sở thích: Đi du lịch
    Nghề nghiệp: Kinh doanh
    Cảm ơn
    273
    Được cảm ơn 719 lần
    trong 135 bài viết
    Con gái yêu quý của Mẹ!

    Điều đầu tiên Mẹ muốn nói với Con là Con đã đúng khi chọn nghề chăm sóc sức khoẻ cho mọi người!
    Mẹ hiểu con, vì Mẹ đã tìm được niềm hoan lạc trong ngành giáo của Mẹ, dù khó khăn và sự phấn đấu để là một giáo viên tận tuỵ... là không phải nhỏ! Và giờ đây, Mẹ vẫn yêu quý công việc của Mẹ từng ngày, từng giờ...
    Cũng như con, Mẹ muốn nhìn con là một đứa con thơ dại như hồi còn bé, một cô học trò ương ngạnh... thì con cũng yêu thương và lo lắng cho Mẹ như một bệnh nhân vô cùng yêu quý của con!
    Mẹ nói như vậy để con thấy rằng, Mẹ luôn dân chủ trong quyết định của con!
    Và ngay lúc này, Mẹ lại thấy cô con gái của Mẹ không thể nào sống khác hơn con đường mà 'cô ấy' đã chọn!
    Yên tâm con nhé!
    Và hãy ngả đầu bên Mẹ như hồi con còn bé...
    Hãy kể cho Mẹ nghe những trở ngại của con trong việc học, việc làm và trong cuộc sống... Dù con biết là Mẹ không hề biết gì về ngành nghề của con... Và thậm chí Mẹ đã từng muốn con không theo ngành đó...
    Hãy hiểu cho Mẹ, con nhé!
    Vì Mẹ biết dẫu con có cố tỏ ra mình mạnh mẽ, cứng rắn, con sống tự lập, luôn chăm sóc cho bản thân mình tốt lắm...
    Nhưng đâu đó trong vấn vương của Mẹ, con vẫn còn rất trẻ!
    Tuổi trẻ của con thật là hăng say, muốn chinh phục và đạt được!
    Chúng con không thể chịu được cái gọi là thất bại...
    Mà con của Mẹ thì thật là nhạy cảm và giàu cảm xúc...
    Bờ vai nào cho con nương tựa khi con quá tỏ ra mình mạnh mẽ như vậy hở con?
    Hãy công bằng với bản thân mình một chút...
    Mỗi người là một số phận, con sẽ không có lỗi và không được phép tự dằn vặt mình trong khi bác sĩ cũng đã không thể... con nhé!
    Nhưng hãy chăm sóc cho bệnh nhân hết lòng, hãy an ủi nỗi đau của họ bằng ánh mắt yêu thương và nụ cười chan chứa...
    Rồi cũng nhường chỗ cho Chúa yêu thương họ, đừng tranh giành với Ngài niềm vui này, con nhé!
    Mẹ rất yêu con!
    Và không thể nói là không tự hào về con...

    Rất chân thành!

    3-10-2012_Tường Vy


  • 5 thành viên đã cảm ơn Đỗ Tường Vy vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (24-10-2012),hienboy94 (20-10-2012),Honesty (06-10-2012),Mai Tín (03-10-2012),windy (20-10-2012)

  • #6
    phù du
    Guest
    Trạng thái :  
    Phù Du xin lỗi Nasis! Bạn hiểu sai ý mình rồi.(Và có lẽ mình cũng k hiểu rõ ý tứ bài thơ lắm. hi) Mình hỏi "Who's, Na?" (Ai vậy Na?) có ý là hỏi về người không bấm nút thank chứ không phải hỏi Na là ai. Mình muốn Na tự trình làng gương mặt sáng của "chòi thơ" cơ. Hi. Mình có tật viết không đầu, cuối gì cả, mong Na đừng "mất lòng" nha. Tuy "mới nhàn du dăm ngày" nhưng trước đó mình có đọc một số bài của các bạn rồi và thấy các bạn viết hay quá nên ngưỡng mộ và nhảy vào xí xọn chút ấy mà. Cũng bởi xí xọn nên thấy cái vụ "nút thank" hay hay nên mình coi profile và tìm được câu trả lời cho câu nói bâng quơ của Na. Haha. Thì ra là ... Hehe, hôm nào Phù Du sẽ tìm coi còn ai nữa không. (vui thôi nhé, không có ý gì khác đâu các bạn ah)
  • Trả Lời Với Trích Dẫn Trả Lời Với Trích Dẫn  

  • Thành viên đã cảm ơn phù du vì bài viết này:

    3T_thanhtuyen (24-10-2012)

  • + Trả Lời Ðề Tài

    Quyền viết bài

    • Bạn không thể gửi chủ đề mới
    • Bạn không thể gửi trả lời
    • Bạn không thể gửi file đính kèm
    • Bạn không thể sửa bài viết của mình