CHỈ RIÊNG MÌNH TA
Lá vẫn rơi nơi trời huyền hoặc
Đồi bạt ngã cho dòng nước trôi
Thuyền độc mộc đưa người viễn xứ
Ngược dòng trôi về nơi huyền hoặc.
Chẳng mất đi bởi sống người thật
Mãi du ca vì biết rõ đời
Là thật đó nhưng vẫn hư vô
Thân cỏ hèn sống chết mong manh.
Được tình yêu tôi nào có biết
Cứ loanh quanh trong đời bụi bặm
Chẳng nhìn lên để thấu tình Người
Lòng quạnh hiu cho đời giá lạnh.
Khi còn tôi thu mình góc tối
Mới nghe ra lời gọi thiên thu
Bước lên thuyền quay về chốn cũ
Tự chân như tình mãi dành riêng.
Con xin họa theo bài của Thầy một tý. Thầy dùng hình ảnh của Trung Niên Thi Sĩ, nay con dùng lời của nhạc sĩ họ Trịnh mà họa lại. Họa xong con post ở một chat room thì lại thấy hơi mắc cười tý là đọc ngược cũng thấy ngộ ngộ :
Tự chân như tình mãi dành riêng
Bước lên thuyền quay về chốn cũ
Mới nghe ra lời gọi thiên thu
Khi còn tôi thu mình góc tối
Lòng quạnh hiu cho đời giá lạnh
Chẳng nhìn lên để thấu tình Người
Cứ loanh quanh trong đời bụi bặm
Được tình yêu tôi nào có biết
Thân cỏ hèn sống chết mong manh
Là thật đó nhưng vẫn hư vô
Mãi du ca vì biết rõ đời
Chẳng mất đi bởi sống người thật
Ngược dòng trôi về nơi huyền hoặc.
Thuyền độc mộc đưa người viễn xứ
Đồi bạt ngã cho dòng nước trôi
Lá vẫn rơi nơi trời huyền hoặcCác chủ đề tương tự trong chuyên mục này:
JB. Sĩ Trọng
10:04, 7th Nov 2012 #1139Cảm ơn Jade nhiều. Bài thơ hay và bút pháp nghệ thuật này thật tài tình: bài thơ đọc ngược cũng hay không kém. Rất mong những bài viết , những chia sẻ của bạn.