Trạng thái :  
Tham gia : Jan 2012
Bài gửi : 362
Tên Thánh: Duy-an
Tên thật: Nguyễn Duy An
Đến từ: Giáo Xứ Thanh Đa / Sài Gòn
Sở thích: Đọc sách, lướt web
Nghề nghiệp: Kinh doanh
Cảm ơn 5
Được cảm ơn 2,060 lần
trong 364 bài viết
Nhớ có lần đọc ở đâu đó, hay nghe ai kể... không nhớ...
Câu chuyện như sau:
Có 1 họa sỹ trẻ rất tài hoa.
Anh rất ít vẽ, nhưng vẽ bức nào là kể như 1 kiệt tác.
Anh có 1 cao vọng: là phải tìm cho được một cái đẹp
đẹp nhất trần đời,
rồi dùng tài năng của mình vẽ lại nó
hòng mong nó sẽ trở thành kiệt tác trên mọi kiệt tác để đời...
Và anh đã lên đường tìm kiếm cái đẹp nhất trần đời.
Khá lâu mà đôi mắt thẩm mỹ của anh vẫn không tìm ra...
Anh nghĩ, cái đẹp có lẽ đang ở trong nội tâm con người.
Anh đành phải tìm hỏi ai đó...
Người đầu tiên anh gặp và anh hỏi là một giáo sỹ.
Vị Giáo sỹ trả lời:
- Niềm tin là cái đẹp nhất trên đời con trai ạ.
Nhờ có niềm tin mà người ta nhìn mọi sự đều trở nên xinh đẹp tuyệt vời.
Nhận được câu trả lời, anh cám ơn rối rít...
Nhưng anh lại gặp một cô gái trong tuổi trăng tròn,
Anh cũng hỏi cô về cái đẹp nhất trên đời, cô trả lời:
- Đẹp nhất trên đời này chính là tình yêu đấy anh ạ.
Không thể tả được nét diễm kiều của tình yêu đâu anh.
Nhưng chàng họa sỹ thắc mắc:
- Thế còn niềm tin thì sao?
Cô gái trả lời:
- Chỉ khi con người có tình yêu thì mới có niềm tin thôi anh.
Anh cũng cảm ơn cô gái và quay trở về nhà,
nghĩ rằng mình đã tìm ra.
Nhưng trên đường về, anh lại gặp một binh sỹ, vừa từ chiến trận trở về...
Chàng binh sỹ cũng trả lời cho anh:
- Anh bạn muốn biết cái đẹp nhất trần đời à?
Tớ vừa giành lại được nó và mang nó về đấy, nó chính là an bình!
Chàng họa sỹ lại hỏi:
- Bình an là đẹp nhất trần đời sao? Vậy còn tình yêu và niềm tin?
Chàng binh sỹ nói:
- Nếu người ta không thật sự có được sự bình an trong tâm hồn
thì cũng không thể có được niềm tin hay tình yêu đâu bạn của tôi ơi.
Anh họa sỹ vui mừng cảm ơn và đi về...
Về đến nhà, đứa con gái nhỏ của anh chạy ào ra ôm chầm lấy anh
và bi bô: con... nhớ... bố... lắm... cơ!
Anh vừa bế con lên, vừa hôn con rồi anh nhìn vào mắt cô bé,
và thật sự anh nhìn thấy trọn vẹn niềm tin ở đó,
niềm tin của đứa con bé nhỏ dành cho anh.
Rồi ngay sau đó người vợ của anh cũng ra gặp anh
họ ôm lấy nhau vui mừng,
và anh cũng nhìn thấy trong nụ hôn của vợ là tất cả tình yêu
mà nàng dành cho anh...
Bất chợt, ôm vợ trong lòng, bế con trong tay, tâm hồn anh trào dâng sự bình an
Sự bình an thật sự trong tâm hồn mà người binh sỹ đã nói.
Và anh đã hiểu ra:
cả 3 người trên kia nói đúng lắm:
Niềm tin, tình yêu và bình an đúng là những thứ quý giá và đẹp nhất trên đời,
Nhưng để chứa đựng được tất cả 3 cái đẹp và quý đó
có một thứ khác, quý hơn, đẹp hơn: đó là GIA ĐÌNH.
Gia đình là nơi quý báu nhất và đẹp nhất trần đời,
cũng là nơi nương náu của 3 thứ xinh đẹp và quý báu khác cư ngụ
là Niềm tin, Tình yêu, Bình an.
Thế là chàng họa sỹ tài hoa bắt tay vào vẽ cái đẹp nhất ấy
Chàng vẽ mãi vẽ vẽ mãi với tất cả sự tài hoa của mình
cho đến tận cuối đời ông.
Và ông đặt tên cho kiệt tác của mọi kiệt tác đó là GIA ĐÌNH.
(Dành tặng cả nhà, cách riêng là hienboy)
Rất thân thương.
Duy-an.
hienboy94
22:09, 29th Oct 2012 #1076đọc được những vần này em thật sự xúc động. Anh An nói đúng, chính 3 thứ trên sẽ làm cho gia đình chúng ta thêm ấm cúng hơn, biết yêu thương nhau hơn và đặc biệt là cùng san sẻ với nhau những khó