Trạng thái :  
Tham gia : Mar 2011
Bài gửi : 214
Tên Thánh: Phê rô
Tên thật: Trần Văn Tuyến
Đến từ: Xứ Sơn Bình, Hạt Bình Giã, Giáo Phận Bà Rịa, Việt Nam
Sở thích: Du Lịch, ICT, game, xem phim hành động,...
Nghề nghiệp: Sale team Leader at Lotte Xylitol
Cảm ơn 1,843
Được cảm ơn 1,070 lần
trong 229 bài viết
Một số máy không cài font Vn-Times nên bị lỗi. Các bạn có thể đọc trích dẫn lại như sau nhé:
" Có những hạnh phúc vô biên khi mang lại hạnh phúc cho người khác, bất chấp hoàn cảnh của riêng mình. Nỗi khổ được sẻ chia - sẽ vơi nữa, nhưng hạnh phúc được sẻ chia - sẽ được nhân đôi.Chúng mình hãy thử sống một ngày thật ý nghĩa, hãy trao tặng cho những người mà ta gặp gỡ với một ánh mắt yêu thương, cảm thông, tha thứ và khích lệ. Nếu chúng mình thực hiện được những điều này, chúng mình sẽ thấy cuộc sống thật tuyệt vời !
Chuyện kể rằng có hai người đàn ông đều bệnh nặng, được xếp nằm chung trong một phòng tại bệnh viện. Một người được phép ngồi dậy mỗi ngày 1 tiếng vào mỗi buổi chiều, để thông khí trong phổi. Giường ông ta nằm cạnh cửa sổ duy nhất trong phòng, còn người kia phải nằm suốt ngày. Vào mỗi buồi chiều khi được ngồi dậy, người đàn ông cạnh cửa sổ đã dành hết thời gian tả lại cho người bạn cùng phòng những gì ông thấy được ngoài cửa sổ. Người kia, mỗi buổi chiều lại chờ đợi được sống trong cái thời khắc một tiếng đó, cái thời gian mà thế giới của ông được mở ra sống động, bởi những hoạt động và màu sắc bên ngoài. Theo lời kể của ông bạn, thì cửa sổ nhìn ra một công viên với một cái hồ nhỏ xinh xắn, vịt ngỗng đùa giỡn trên mặt hồ, trong khi bọn trẻ thả những chiếc thuyền giấy quanh hồ, còn những cặp tình nhân tay trong tay đi dạo giữa ngàn hoa và nắng chiều rực rỡ.Khi người đàn ông bên cửa sổ mô tả bằng những chi tiết tinh tế, người kia có thể nhắm mắt và tưởng tượng ra cho mình một bức tranh sống động.
Ngày và đêm dần trôi…..
Một buổi sáng, khi mang nước nóng đến phòng cho họ, cô ytá phát hiện người đàn ông bên cửa sổ đã qua đời êm ái trong giấc ngủ. Người đàn ông còn lại xin được chuyển đến chiếc giường cạnh cửa sổ, cô ytá đồng ý và để ông được yên tĩnh một mình. Chậm chạp gắng sức, mỗi ngày ông tập nhổm dậy bằng hai cùi chỏ để mong có ngày được tận mắt ngắm nhìn thế giới bên ngoài như lời người bạn đã kể cho ông nghe. Và ngày ấy đã đến, ông đã có thể ngồi và nhìn ra khung cảnh bên ngoài, nhưng lạ thay, trước mắt ông chỉ là một bức tường xám xịt, ông hoan mang và chờ cô ytá để hỏi.
- Cái gì đã khiến cho người bạn khốn khổ cùng phòng với tôi đã mô tả cho tôi nghe những điều tuyệt diệu bên ngoài qua khung cửa sổ này?
Cô ytá cho ông biết rằng người đàn ông đó bị mù và thậm chí ông ta cũng không biết bên ngoài cửa sổ là một bức tường nữa. Cô nói : “Nhưng có lẽ ông ta muốn khuyến khích ông can đảm hơn lên.”
Qua câu chuyện, chắc hẳn đã để lại trong lòng chúng mình nhiều suy nghĩ. Người đàn ông này, không có được đôi mắt sáng như chúng mình, nhưng ông không hề thất vọng, chán nản, mà trái lại, ông còn đem đến cho người bạn cùng phòng với ông sự lạc quan, vui tươi, nghị lực để vươn lên, tiếp tục cuộc sống.
Còn mỗi người chúng mình, Thiên Chúa đã yêu thương và ban tặng cho mỗi người một đôi mắt sáng, nhưng chúng mình đã được bao lần tạ ơn Chúa về điều đó, vì chúng mình có thể nhìn thấy và chiêm ngưỡng những tuyệt tác thiên nhiên mà Chúa đã dựng nên?
Để tạ ơn và để cảm thông, mỗi người chúng mình cũng hãy biết dùng đôi mắt dể trao tặng cho tha nhân, cho anh chị em mình những cái nhìn yêu thương trìu mến, những cái nhìn đầy ắp sự cảm thông, khích lệ, tha thứ , tin yêu và chan chứa tình người các bạn nhé."
Trích lại vì có bạn bảo đọc bị lỗi font.
Thân!
nguahoangtvt
21:23, 18th Dec 2012 #1465Cái này hình như mình đọc ở đâu rồi thì phải ấy nhỉ?