Trạng thái :  
Tham gia : Aug 2011
Bài gửi : 471
Tên Thánh: Gioan Baotixita
Tên thật: JB. Hoàng Trọng Sĩ
Đến từ: Giáo Xứ Chánh Tòa - Xuân Lộc (Đồng Nai)
Sở thích: đọc sách, du lịch
Nghề nghiệp: Giáo viên
Cảm ơn 3,637
Được cảm ơn 2,936 lần
trong 480 bài viết
TƯỞNG TƯỢNG
Ta cứ tưởng ngàn mây lơ lững
Khi bay đi là đã hết rồi
Không phải thế, có lúc mây đứng
Trên đỉnh đồi nhìn ngắm ta thôi .
THỨC GƯỢNG
Biết bao người ngủ quên nên muỗi cắn
Tỉnh dậy rồi mới thấy thấm đau thân
Không ngủ được, đêm dài theo cay đắng
Tương lai xa mà cứ tưởng như gần.
ĐỜI THỰC
Cũng có lúc chúng ta - người vô của,
Mưa thời gian phủ bụi xuống lưng trần
Cứ mơ tưởng làm Ngọc Hân Công Chúa
Lại trở về trên gác trọ bình dân .
* “Con người sinh ra trần truồng, trở về cũng trần truồng.
Phù hoa, phù hoa, mọi sự đều là phù hoa.Chỉ có thờ phượng Thiên Chúa là không phù hoa.”
NHỚ
Đi xa nhớ “má với cằm”(*)
Về quê ăn Tết nhớ thăm xóm giềng
Bạn bè vui vẻ hồn nhiên,
Làm người dân Việt không quên nghĩa tình.
(*) “Má với cằm” là “mắm với cà”, từ ngữ cô Lan Anh sử dụng trong bài chia sẻ ở box “Gia đình và cuộc sống”.
Nhớ lại THỜI BAO CẤP
Thuở thầy giáo tháo giầy rao bán
Giờ đây nghĩ lại thấy mà thương
Giáo chức dứt cháo còn chưa chán
Vướng phải thêm trăm chuyện đời thường.
JB.Sĩ Trọng.
Thay đổi nội dung bởi: JB. Sĩ Trọng, 25-02-2013 lúc 10:38 PM