ĐÊM.
Con lại thức qua một đêm dài quạnh vắng
Con ngắm nhìn những gương mặt thân yêu
Con nhớ da diết với nỗi nhớ trăm chiều
Giấc mơ nào, sao thật nhiều kỷ niệm
Con muốn kéo họ về như một phép màu huyền nhiệm
Để nụ cười luôn hiện diện trên môi
Những ngày dài... con độc bước, đơn côi
Sẽ trở về ngay thôi bên người con yêu dấu
Maria Mẹ ơi, Người hiểu thấu
Tâm can con dù chưa thốt nên lời
Mẹ biết con luôn cầu khẩn ỉ ôi...
Mẹ biêt rõ con rồi... con bồi hồi, con thổn thức...
Con buông xuôi vì con không đủ sức?
Hay vì con lắm lúc vỡ niềm tin?
Con nhìn Mẹ, và nghe nhói trong tim
Trốn trần gian... im lìm trong góc tối
Chuỗi Mân Côi chợt làm con bối rối
Mẹ ở bên con, Mẹ đi muôn lối tìm con
Dẫn đưa về, vòng tay Mẹ ủi an
Bình minh lên, tim ngập tràn nguồn sống!
[Thrs]