Trạng thái :  
Tham gia : Apr 2012
Bài gửi : 561
Tên Thánh: Martino (3/11)
Tên thật: NVT
Đến từ: Vũng Tàu
Sở thích: Du lịch, âm nhạc, đọc sách...
Nghề nghiệp: ...
Cảm ơn 2,205
Được cảm ơn 4,123 lần
trong 689 bài viết
Chào Dark và cám ơn em về câu chuyện mà có lẽ do em "chế".
Mỗi một câu chuyện mang một ý nghĩa bóng bảy, và nó phải đưa người đọc đến một kết luận tích cực em ạ.
Anh rất hiểu ẩn ý trong câu chuyện của em. Nhưng cách "vặn cong" vấn đề khiến người đọc đặt câu hỏi: "Giữa câu kết luận của Mai Tín và của Dark, ta sẽ chọn câu nào?"
Nếu ngắt câu cuối cùng của em: "Đôi khi chỉ cần bình dị nhưng ấm áp tình anh em" thì đó là một câu rất tuyệt vời, và đâu đó trên Diễn đàn này anh đã viết như thế. Nhưng nếu nhìn tổng thể câu chuyện của em, người đọc sẽ nghĩ: Sao lạ vậy? Gà là gà, đại bàng là đại bàng chứ?
Nếu chú "gà đại bàng" của em đã có thể bay được thì quả là điều tuyệt vời. Nhưng em đã đặt câu chuyện vào thế kẹt, đó là chú đại bàng lại bị chính đồng loại của nó đuổi đánh. Khi chú quyết định trở về nơi chốn chú đã lớn lên, nơi mà đáng lẽ ra chú đã không thuộc về. Oái ăm thay, những chú gà, vốn khác loài với chú lại hoảng sợ và bỏ chạy. Sao lại cài câu chuyện vào thế kẹt?
Và rồi, câu kết luận chẳng ăn nhập gì cả. Còn rất nhiều câu chuyện bóng bẩy hướng người ta đến sự tích cực, chớ nếu "vặn" vấn đề như thế này thì nguy quá em ạ.
Sự đơn sơ, bình dị trong tương quan với anh chị em mình nó khác với sự buông tuồng em ạ. Dù thế nào, cuộc sống của chúng ta vẫn phải tuân theo những quy luật chung. Đặc biệt, khi tham gia vào một tập thể, thì chúng ta phải tuân thủ những nguyên tắc cơ bản nếu như muốn tập thể ấy tồn tại và vững mạnh.
Vì lẽ đó, câu chuyện anh kể (quên ghi nguồn sưu tầm) chỉ nhắm đến mục đích "bình dị nhưng ấm áp tình anh em" là: Hãy bay lên và vượt thoát khỏi con người yếu hèn của mình. Sống những điều giản đơn một cách vĩ đại. Thế chẳng phải tốt hơn ư?
Thay đổi nội dung bởi: Mai Tín, 02-07-2014 lúc 07:17 PM