Năm lên mười tuổi, lần đầu bé mới được về thăm quê.
Mọi thứ cứ bở ngở như lần đầu được lần giở từng trang sách mới.
Bao nhiêu điều lạ lẫm, mới lạ đến ngạc nhiên.
Mọi thứ, mọi sự như bừng sáng trước mắt bé.
Này nhé, ban đêm nhìn ra sau vườn cứ tối om om, tưởng chừng như có một lũ ma đang réo gọi, với những bàn tay đen khủng khiếp.
Bé út hoảng sợ đến độ khóc thét vào giữa đêm khuya.
Bé thì vui thích khi nhìn dì hai cho đàn gà con ăn sáng.
Đám gà con cứ kêu chíp chíp vang cả một góc sau vườn.
Bé tung tăng chạy nhảy khắp vườn nhà, bé theo anh chị em họ bắt bướm bay lượn khắp vườn hoa, thôi thì đủ màu, đủ các sắc, đẹp vô cùng tận.
Bé còn được đi câu cá, ở nhà với mẹ có bao giờ được thoả thích như bây giờ.
Dì hỏi "Bé thấy thế nào?"
- Bé vui như chưa từng đươc vui như thế
- Dì hỏi bao giờ bé về thăm quê nữa?
- Dạ mười năm nữa.
- Sao lâu thế?
- Dạ bé phải đi học, đợi bé ra trường, đi làm bé mới để dành tiền về thăm dì được.
Trưa, nhìn đám gà choai choai vào kiếm thức ăn.
Bé xin "Dì ơi để bé cho gà ăn nha dì"
Ngạc nhiên khi thấy bé hứng thú cho gà ăn, nên dì mãi mê công việc...Và hình như cứ mỗi một tiếng đồng hồ, bé lại cho gà ăn.
Tối bé ngạc nhiên hỏi
- Dì ơi, sao gà mau lớn như thế?
- Thì nhờ gà hay ăn
Bé lầm thầm tự nhủ "Sáng nhỏ bằng nắm tay, trưa lớn gấp đôi, chiều lại thành con gà bố, con gà mẹ" gà lớn nhanh nhỉ!
Bé gọi "Mẹ ơi! Mai mốt nhà mình cũng nuôi gà nha mẹ"
Lan AnhCác chủ đề tương tự trong chuyên mục này: