Mẹ vẫn mắng nhỏ An
- Cái con ruột để ngoài da
Thuở bé thì nhỏ An vẫn thắc mắc
- "Vậy sao mà sống?"
Theo thời gian rồi chợt hiểu cho cái tật xớn xác của mình
Mới đây thôi có một tên đồng sự, làm chung cũng khá lâu nhưng chưa có dịp trò chuyện nên chẳng để tâm xem tên gọi của hắn là gì
Dịp hiếm hoi làm chung, trò chuyện cũng vui vui nên dọ hỏi
- What 's your name?
- Why 's ask?
Tai nghe rõ ràng như thế nên hơi chạnh lòng.
Hỏi có cái tên thôi sao mà khó thế
Hơi buồn lòng, hơi một tí chạnh lòng nên im re không trò chuyện làm như đang chú tâm cho công việc
Làm ḅ̀ộ vậy thôi chứ nhỏ An bận tâm suy nghĩ ghê lắm
Hôm sau lại có dịp gặp
Lân la trò chuyện thì thấy tên nhóc đồng sự vẫn vui như chẳng có chuyện gì
Làm bộ thân thiện hỏi xem hình trên thẻ làm việc, chỉ cốt ý để nhìn cho rõ cái tên gọi
Tên ghi rành rành Wyatt
Giờ thì nhẹ nhàng trong tâm
Chẳng phải người ta giận mà tại mình xớn xác
Hên không làm mặt nặng, mặt nhẹ giận oan kẻ vô tội
Giờ thì hiểu nên vẫn cười vui mỗi khi nhớ lại
Và cũng luôn tự nhủ chớ hiểu lầm ai khi chưa rõ nguồn cơn
Tạ ơn Chúa cho con tìm thấy tí niềm vui trong nhầm lẩn
Cho con học được bài học cũng vui vui mà nhớ mãi
Lan Anh
Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này: