Nhớ nhà...nhớ cha...nhớ mẹ.
Nhớ nhà...nhớ luỹ tre làng.
Nhớ nhà...nhớ anh...nhớ chị.
Nhớ nhà...nhớ bến sông xưa.
Ngày ra đi, tôi chỉ mang theo nỗi nhớ.
Bỏ lại quê hương, bỏ quên con đò và đánh mất dòng sông
Ngày ra đi, tôi chỉ mang theo nỗi nhớ.
Bỏ lại yêu thương, bỏ quên con đường và ánh mắt chờ mong.
Ngày ra đi, tôi chỉ mang theo niềm thương.
Bỏ thằng bạn thân, đã bao năm cùng với những buồn vui.
Ngày ra đi, tôi chỉ mang theo niềm thương.
Bỏ lại tuổi thơ,buổi trưa nắng hè cùng với tiếng mẹ ru.
Ngày ra đi, tôi chỉ mang theo niềm thương.
Bỏ thằng bạn thân, đã bao năm cùng với những buồn vui.
Ngày ra đi, tôi chỉ mang theo niềm thương.
Bỏ lại tuổi thơ, buổi trưa nắng hè cùng với tiếng mẹ ru.
Ngày ra đi, tôi chỉ mang theo nỗi nhớ.
Bỏ điệu dân ca, bỏ quên câu hò và tiếng hát ngày xưa.
Ngày ra đi, tôi chỉ mang theo nỗi nhớ.
Bỏ lại ngô khoai, bỏ quên ánh đèn và những tối chờ trăng.
Ngày ra đi, tôi chỉ mang theo niềm thương.
Bỏ chị bỏ anh, đã bao năm cùng dãi nắng dầm mưa.
Ngày ra đi, tôi chỉ mang theo niềm thương.
Bỏ mẹ già nua, bỏ cha mỏi mòn cùng năm tháng chờ mong.
Nhớ nhà, nhớ cha nhớ mẹ.
Nhớ nhà, nhớ luỹ tre làng.
Nhớ nhà, nhớ anh nhớ chị.
Nhớ nhà, nhớ bến sông xưa....