Ốt dột chưa tề, người mô dễ ghét!
Buổi tan trường cứ lẽo đẽo theo sau
Làm người ta mắc cỡ phải bước mau
Quen biết chi mô đồ không biết dị
Đi xa xa dùm tui ông nớ hỉ!
Mắc mớ chi phải trò chuyện cho vui
Thật lạ kỳ răng lại biết tên tui
À, tui quên, tên tui mô phải rứa!
Nì, ông tê thôi đừng theo tui nữa
Biểu đi xa mà không chịu đi xa
Rủi bạn bè thấy lại tưởng người ta
À, được rồi, mai tui về ngõ khác
Mô có quen mà tặng thơ tặng nhạc
Cái ông lạ kỳ ni hãy về đi
Theo tui hoài mô có được ích chi
Được! tới nhà, tui xì ra chó cắn
Thôi tui về ôn mệ chờ la mắng
Từ ngày mai tui sẽ đổi đường đi
Đừng có hòng thỏ thẻ răng nọ rứa ri
Chết cha ông rồi, Ba tui ra đó
(Sưu tầm trên mạng)Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này:
- Sức mạnh của lời nói
- Cố Nhân của Thủ Tướng Anh Đi Tu Dòng Kín
- Người tử tế
- Một chút chia sẻ mùa chay thánh: CẦU NGUYỆN LÀ THING LẶNG ?
- Xe lăn và Hy Lễ ban chiều [sưu tầm]
- Biết Mình…
- Câu chuyện "ĐỨC TIN"
- Truyện cực ngắn - cực hay
- Tìm Hiểu Về Phong Tục Tết của người Việt Nam - tổng hợp
- Người phụ nữ trẻ Africa bò 2.5 dặm trên đường đi dự lễ Chúa Nhật