Trạng thái :  
Tham gia : Jan 2011
Bài gửi : 64
Tên thật: Nguyễn Thị Thảo Uyên
Đến từ: Giáo xứ Đức Tin
Sở thích: Đọc và viết
Nghề nghiệp: "Cây bút chì nhỏ bé"
Cảm ơn 862
Được cảm ơn 433 lần
trong 77 bài viết
Viết cho người ở lại...
EM...!
Em đến...!
Thời gian chúng ta bên nhau không nhiều:
vài bữa cơm,
chục buổi chia sẻ,
hai lần cầu nguyện chung,
một Thánh Lễ.
Chỉ có thế!
Không nhiều,
nhưng cũng đủ để gắn kết phải không em !?
Em đến...!
Thổi một làn gió mới đến các anh chị,
vì em đặc biệt,
vì em có sức thu hút mọi người...
Ánh mắt em...
Nụ cười hiền hậu của em...
Cái mi gió lúc em đùa giỡn...
Khuôn mặt ngây ngô của em...
Những điều em tin tưởng sẻ chia...
Và những giọt nước mắt lăn dài trên má...
Chắc em không biết,
nhưng các anh chị đã ngắm nhìn em rất lâu,
và em khiến mọi người phải suy nghĩ...
Lần đầu tiên,
anh chị chia sẻ với em về Kinh Lạy Cha,
Em khẽ đọc cùng anh chị: từng câu từng lời...
Và em đã khóc...
Em khóc vì nhận biết một Tình yêu thương !
Em khóc vỉ cảm nhận được Hơi ấm bình an !
Em khóc vì thương cho Những hoàn cảnh như mình !
Em khóc vì biết ơn Mọi người !
Em khóc vỉ nhận ra được Đấng Tạo Hóa không xa lạ... mà là Cha chúng ta.
Em khẽ khàng :
"Lạy Cha chúng con ở trên trời..."
Từng tiếng nấc,
rồi cặp mắt nhòe đi,
và những giọt pha lê lấp lánh...
Em làm anh chị bối rối biết chừng nào...
Chia sẻ với em về mười điều răn,
Em thích nhất và nhớ nhất một điều: Thảo kính cha mẹ
Điều này được đặt lên hàng đầu trong mối quan hệ với tha nhân.
Vì nó trùng với những mơ ước của em,
Mơ ước giản dị, nhưng đong đầy tình mẫu tử
cũng là lời xin lỗi của em với cha mẹ,
và là sự hoán cải chính mình.
Em đi!!!
Bất ngờ và âm thầm quá!
Anh chị muốn tiễn em thì đã muộn màng...
Một chút nhớ...!
Một chút tiếc...!
Một chút thương...!
Một chút trống vắng...
Em đi!!!
Để thực hiện điều em đã nói với chị:
Từ nay em sẽ yêu mến mọi người,
mà gần gũi nhất bây giờ có lẽ là Cha Mẹ em,
em nhỉ?...
Em đi!!!
Chúc em lên đường bình an...
Em đi!!!
Rồi một ngày em sẽ trở lại
trong tươi vui và tươi mới !?
Em đi...
...
Ngồi nơi đây viết những dòng này,
để nhớ về em và một ngày em đến...
Cùng không nhiều những giọt nước mắt lăn lăn trên má,
Anh chị muốn nói một điều rất quan trọng:
CÁM ƠN EM!
P.S: Vì em không đọc được những dòng này, nên mình xin viết tặng những người ở lại.
Chúng ta cùng nhớ về EM và cầu nguyện cho EM...
Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này:
Thay đổi nội dung bởi: Tâm Nhiên, 28-02-2011 lúc 01:29 PM
Đằng sau nụ cười là những giọt mồ hôi và nước mắt.
Nhưng phía trước là bầu trời.
Cứ tin, cứ yêu, cứ cố gắng, bước đi và hi vọng...