Những việc của Jade khi phải đặt đến cách hỏi này để lựa chọn thường là vấn đề rất quan trọng. Lần gần đây nhất là "sự nghi ngờ"và "nên để đấy hay tìm cách giải toả nó". Và kết quả lần này là một sự hối tiếc.
Tiếc cho lần này đã quá vội vã, tiếc cho lần này vẫn chưa khôn khéo lắm.
Nhưng đã không hối hận vì những việc này mà mình phải giả tạo trước sự nghi ngờ. Đã không hối hận vì tuy có lường trước những khó khăn này mà chuồn bước. Thà tìm cách giải toả còn hơn giả tạo trứơc một sự chân thành. Lần này có tổn thương đến người khác đó, nhưng Jade biết với sự cảm nhận tinh tế của người này thì dần họ sẽ hiểu : Jade không muốn một hòn đá đã lỡ bị gieo vào lòng mình mà mình còn cố gắng làm ngơ không đối diện với nó thì đó là một sự giả tạo. Và dù mình có nghi ngờ họ nhưng vẫn thật lòng với họ, vì nếu không đã chẳng nói chuyện thẳng thắn một lần, vì với khả năng của Jade thì lần nói chuyện đó từ khi bắt đầu đã có thể làm lơ lái sang chuyện khác cho xong.
Thật sự phải thừa nhận là cũng có lúc một con người cứng rắn và có mau refresh nhanh đến mức nào thì cũng phải biết mệt mỏi thôi. Đàng phải tự động viên mình một lần nữa để gượng dậy : "Chúa ơi con mệt mỏi rồi !"
Con mệt vì con thấy lối ra nhưng con không bước tới.
Con mệt vì con thấy rằng đời con không sáng sủa lắm.
Con mệt vì con thấy rằng mình có gì đó không ổn.
Con mệt vì con thấy rằng mình cô đơn.
Con mệt vì con có quá nhiều ưu tư.
Con mệt.....con mệt lắm rồi Chúa ơi !
Ngài có biết rằng đó là lời con đã nói nói với Ngài rất nhiều lần rồi hay không ?
Con phải dừng lại thôi Chúa ơi...
Con phải chấp nhận mọi thứ thôi Chúa ơi...
Con muốn dừng lại, muốn đầu hàng mọi thứ nhưng nào có được, Ngài muốn con tiếp tục phải đi. Phải bước đi vì đời con là đời lữ hành, lữ hành trên con đường hy vọng.
"Con mệt vì con thấy lối ra nhưng con không bước tới"
Ngài lại bảo con rằng : "Thầy đây đừng sợ"
"Con mệt vì con thấy rằng đời con không sáng sủa lắm" : hãy cố lên con hỡi vì "Chớ lo lắng cho ngày mai, nhưng hãy lo tìm kiếm nước Thiên Chúa"
"Con mệt vì con thấy rằng mình có gì đó không ổn lắm" : đừng lo lắng nữa nhưng "Chính anh em nữa hãy vào nơi yên tĩnh mà nghỉ ngơi"
"Con mệt vì con thấy rằng mình cô đơn" : chớ lo chi vì con phải "yêu người thân cận như chính mình" thì chính họ sẽ đến với con mà thôi.
"Con mệt vì con có quá nhiều ưu tư" : con à chẳng phải Cha đã từng cầu nguyện làm mẫu mực cho con phải theo sao "xin đừng theo ý con, mà xin theo ý Cha"
Vậy đó mà con phải bước đi, phải tiến lên về phía trước và không ngoái nhìn về phía sau nữa."
Lạy Chúa, có lẽ trứơc khi kết thúc được lời than thở này con đành phải vào nơi lặng lẽ để nghi ngơi thôi. Mọi việc còn lại con xin phó thác trong tay Chúa, và Chúa sẽ biết con cái Chúa cần đến điều gì và cần có những gì giúp ích cho con. Những điều con còn lo lắng chưa an tâm xin Chúa đem đến sự chăm sóc cho nó qua bàn tay của những người anh em. Amen