Chiều lá rụng
Nếp nhăn trên trán cụ già
Ta thấy tuổi mình trào phúng
Vì đời còn lắm phong ba .
Đi qua đời
Dư âm chiều lắng
Mấy ai làm khách gọi mời
Nghe tiếng đàn xưa buông khi nhạt nắng.
Chiều rơi chậm
Mẹ tôi đang ngồi khâu áo
Em tôi đứng đợi ai về
Chiều luợn là bên cỏ bờ đê .
Đi qua đời
Lắng nghe tiếng Chúa gọi mời
Dư âm trầm lắng
Nếp dư chiều xếp lại thành đôi .
KHÚC HÁT YÊU THƯƠNG.
Cõi huyễn hoặc ai tìm nhặt lá
Dòng sông trôi đôi ngã bạt đồi
Con thuyền trôi theo dòng nước lạ
Trôi về nguồn – cồn lũng(*) cạn vơi.
Một Bùi Giáng chưa hề mất tên tuổi
Bởi sư ông sống thật một con người
Không giấu giếm, không đậy che, mờ tối
Lay lất đời bên cạnh vũng đời chơi .
Tôi yêu Chúa trong lòng tôi vạn thuở
Gọi tên Ngài như trẻ nhỏ vô tư
Nhìn giọt máu Ngài rơi trên thập tự
Mà lòng tôi không tránh khỏi ngậm ngùi.
Lạy Chúa Trời, xin Ngài luôn ngự đến
Cõi lòng con khao khát được Ngài thương
Trong thẳm sâu con đắp xây tình mến
Mãi bên Ngài khúc hát quyện tơ vương .
JB. Sĩ Trọng
_____________________________________________
(*) Cồn lũng : nơi gặp gỡ của 3 nhánh sông tạo thành một ốc đảo.
Từ ngữ thi sĩ Bùi Giáng đã sử dụng trong thơ của mình :
“Mưa nguồn đổ xuống trang thơ,
Lá rơi cồn lũng bất ngờ chịu chơi .”Các chủ đề tương tự trong chuyên mục này:
JB. Sĩ Trọng
10:04, 7th Nov 2012 #1139Cảm ơn Jade nhiều. Bài thơ hay và bút pháp nghệ thuật này thật tài tình: bài thơ đọc ngược cũng hay không kém. Rất mong những bài viết , những chia sẻ của bạn.